Bài thơ viết trong một ngày cuối hè nóng bức cùng sự sầu não dễ hiểu của một tâm hồn ngây thơ.
Người thương ở đâu
Sao chẳng thấy
Thân này mệt rã
Có ai hay!
Bốn năm quen biết
Thi thoảng gặp
Mà nay thân quá
Hoá người dưng
Cạnh nhau im thít
Sờ thì thấy
Mà gần chẳng nổi
Có lạ không!
Tưởng thoát âu lo
Tràn ngập nắng
Mà khi tỉnh giấc
Hoá cô đơn
Thương cái thân tôi
Giận tím mặt
Nghĩ người lợi dụng
Có điên không!