Hôm nay là ngày cuối cùng của năm 2021 và cũng là ngày thích hợp để viết một bài tổng kết lại những điều mình đã làm trong năm 2021.
Cuộc sống với đại dịch của tôi không khác gì so với lúc bình thường. Việc được WFH khiến tôi vừa code, vừa ôm cún ở nhà. Bên cạnh đó, vì không phải tiếp xúc với khói bụi và tắc đường nên làn da của tôi láng bóng và sáng hẳn ra.
Năm 2021 có thật nhiều điều bất ngờ.
Đầu tiên, tôi đã tăng cân sau rất nhiều lần đổi chế độ ăn và tập luyện. Khối lượng tạ và kỹ thuật cũng tăng đáng kể so với năm trước.
Tôi chuyển sang học Go. Ban đầu, tôi học vì tò mò. Sau thấy goroutine
gần gũi với kiến thức tôi học năm ngoái, cảm giác như gặp lại người bạn cũ vậy.
Sau 3 năm nhìn lại thì quyết định học lập trình là một quyết định đúng đắn. Việc code hàng ngày và bàn về code với bạn bè khiến tôi thích thú. Trong ngành IT, công nghệ thay đổi một cách chóng mặt và bạn buộc phải học hỏi không ngừng nếu không muốn bị bỏ lại rất xa. Điều này thật tuyệt. Ít nhất là tôi sẽ không bao giờ chán với việc học cái mới.
Tôi đã vượt qua sự đau đớn về mặt cảm xúc khi đọc những cuốn tiểu thuyết viết về mặt trái của cuộc sống như Tội ác và trừng phạt hay Vết cắt hành xác. Không còn bất kỳ một sự ám ảnh nào từ những hành động tội ác.
Không thể tin nổi là tôi lại hì hục ngồi vẽ. Một cô bé dễ thương ôm cả thế giới với cái lá trên đầu. Rồi tới một bức khác có cô bé tóc xoăn đối diện với con bạc tuộc khổng lồ. Nhìn thật buồn cười.
Để kết thúc cái bài viết loằng ngoằng đậm chất “Suy nghĩ trên mây”, tôi sẽ trích ra mấy dòng thơ tôi viết cho mình nhân cái ngày “hớt bờ rếch”.
“Cô bé họa sỹ
Vạn sự như ý
Được người cùng chí
Cung hỷ cung hỷ”