Khi một tâm hồn đẹp đi kèm lòng người u ám xao động thì chúng ta sẽ có một nỗi sầu để thưởng.
Liễu yếu đào tơ ta không phải
Bánh bèo ngay thẳng chính là ta
Đội trời đạp đất ham không nổi
Quét nhà rửa bát bao đảm đang.
Lòng này nặng trĩu, thơ lai láng
Một nỗi sầu riêng, ai thấu cho
Thôi thì mặc ai, để sầu đó
Gói tất cả lại, ta đi tu.
Thôi thì thôi đi, giải thích nhiều
Bực mình chẳng muốn nói gì đâu
Trăng hoa gẹo bướm mong không phải
Uyên ương lục đục kéo ta vô.